
Mọi ngày cứ đều đều buồn buồn trôi cho đến 1 ngày, mình nhìn thấy mẹ nuôi mình khóc. Bé nhà mình bị khuyết tật trí tuệ và cô giáo nói rằng bé quá khó dạy. Giây phút ấy làm mình bừng tỉnh, mình đến đây để làm gì? Mình đã làm được gì cho những con người này, những con người hàng ngày vẫn luôn kiên nhẫn cố gắng chia sẻ với mình?
Từ ngày đó, mỗi ngày mình một cố gắng hơn, và mỗi ngày mọi chuyện lại tốt đẹp hơn một chút. Công việc của mình hàng ngày là phụ giúp một chút việc nhà cùng cả nhà, nấu ăn và dạy em bé tập đếm, tập viết. Hàng ngày mình vẫn xem lại sách vở ở trường (mình học khoa tâm lý) cũng như nghiên cứu thêm để có thể giúp bé.
Sau 4 tháng ở đây, khả năng nấu ăn làm bánh của mình đã tăng lên đáng kể, cùng với số lượng chữ cái và khả năng đếm của bé gái nhà mình ngày càng tiến bộ hơn. Mình được tăng tiền tiêu vặt mỗi tuần từ 80e lên 100e và điều làm mình hạnh phúc nhất là mình đã làm được bằng chính sức của mình chứ không phải nhờ may mắn. Nhưng mình không phủ nhận mình may mắn khi gặp được gia đình nuôi của mình. Khác với nhiều gia đình nuôi của Au Pair khác (thường là các gia đình trẻ chỉ có con nhỏ), gia đình mình có 5 người con, trong đó có 2 người con nuôi gốc Ethiopia. Mình được học thêm nhiều điều từ những người con lớn trong gia đình, cũng như nghe được nhiều câu chuyện về Ethiopia, về Châu Phi, về những suy nghĩ cũng như khó khăn của những đứa con Châu Phi được nhận nuôi. Mình cũng cảm thấy vô cùng may mắn khi có 1 người mẹ nuôi luôn kiên nhẫn với mình, người đã từng nói với mình trong những ngày đầu bỡ ngỡ: “Mẹ sẽ giúp đỡ dạy bảo con như con là con gái mẹ”. Bạn mình hỏi, sống một mình không người thân nơi đất khách quê người, có lúc nào cô đơn không? Có chứ. Nhưng nỗi cô đơn đó rất lạ. Đó là đêm Noel, tất cả mọi người tụ tập quanh tháp Eiffel lung linh ánh sáng, người người cười nói, mấy đứa trẻ con tíu tít bên đu quay, bạn chọn mua một cây kem mang ra sông Sen vừa ngắm vừa ăn, tách biệt mình khỏi đám đông ồn ào vui vẻ. Đó là sau những ngày rong chơi mải miết trên hè phố Paris, bạn chọn đến với vùng ngoại ô quận 13 của Paris để đến chợ Thanh Bình, khu chợ của người Việt. Bạn thấy một khu phố nhếch nhác, một khu chợ lộn xộn, khác hẳn với khu phố La Tinh, khu của người Ý, hay quận 2 của người Do Thái… Và bạn thấy chạnh lòng nhớ về quê nhà. Mình nghĩ, cuộc đời mỗi người cần những phút cô đơn như thế.
Au Pair thuộc top 3 chương trình GLVH nổi tiếng nhất thế giới với tuổi đời hơn 67 năm và đã 13 năm được “nhập tịch” Việt Nam cùng sự ra đời của tổ chức Aupair Vietnam. Trong thời gian có mặt tại Việt Nam, chương trình đã chắp cánh ước mơ “du hí trời Tây” của hơn 1500 bạn trẻ với nhiều gương mặt đã thành công và hạnh phúc trên con đường sự nghiệp sau khi kết thúc trải nghiệm Au Pair.
Aupair Vietnam – Tổ chức đầu tiên và lớn mạnh nhất trong lĩnh vực Giao lưu văn hóa quốc tế Au Pair tại Việt Nam
Địa chỉ liên hệ:
–
Trụ sở: Lô 30 BT4-3 Vinaconex 3, Trung Văn, Nam Từ Liêm, Hà Nội
Hotline: 0333 771 866
Website: aupairvietnam.com
Facebook: https://www.facebook.com/aupairvietnam/